"Miền Tây ơi, ta nhớ người vô hạn
Nhớ con thuyền xuôi mái giữa dòng kinh
Nhớ cây đa tỏa bóng mát sân đình
Nhớ cầu khỉ nối hai bờ rạch vắng"
(Thương về miền Tây – Vũ Đình Trường)
Chưa đi chợ nổi thì sao coi được là đã về miền Tây. Ở miền Tây, chợ nổi nhóm họp cả ngày nhưng đông nhất là vào buổi sáng, khi trời còn mát, sương giăng bảng lảng mặt sông và nắng hãy còn dìu dịu. Đi chợ nổi phải đi thật sớm. Bởi khi mặt trời lên cao, bắt đầu nắng gắt, là chợ vãn khách rồi. Còn gì thư thái và thoải mái hơn khi giữa tinh sương ngày mới, bạn được dập dềnh trên chiếc xuồng ba lá len lỏi giữa chợ họp trên sông đông vui, tấp nập, căng lồng ngực hít không khí trong lành của gió mang hương cây trái và sông nước miền Nam.
Chợ nổi miền Tây
Về Tây Đô, du ngoạn trên chợ nổi Cái Răng vào buổi sáng sớm, bạn hòa mình trong không khí họp chợ tấp nập của những chiếc ghe đầy ắp nông sản tươi rói
. Thuyền cập bến khu du lịch sinh thái Mỹ Khánh cũng là lúc bạn bước vào một “Nam bộ thu nhỏ” với vườn cây trĩu quả, chiếc xuồng ba lá và những trò chơi dân gian vui nhộn: câu cá, chèo thuyền trên sông, đua heo…
Khu du lịch sinh thái Mỹ Khánh
Đến Cần Thơ vào dịp này, đừng bỏ qua Lễ hội bánh dân gian Nam Bộ năm 2015 diễn ra từ 27/4 – 1/5 tại vòng xoay Cồn Cái Khế để thưởng thức hơn 150 món bánh dân gian, đặc sản vùng miền trong nước và quốc tế. Khách tham quan sẽ được giao lưu, tìm hiểu văn hóa các dân tộc đang sinh sống tại Nam bộ: Kinh, Chăm, Hoa, Khmer...
Mặn mà miền Tây
Nằm giữa bốn bề sóng nước, cồn Thới Sơn (Tiền Giang) có những con kênh nhỏ nhắn mọc đầy dừa nước, khu vườn cam, quít, nhãn, chuối, mít, xoài, vú sữa... rộng bạt ngàn. Uống trà dưới tán cây rợp mát, nghe đờn ca tài tử mới êm dịu và thư giãn làm sao.
Đặc sản hoa quả miền Tây
Về An Giang, du khách nào cũng đến viếng miếu Bà Chúa xứ linh thiêng, xuống thuyền chiêm ngưỡng rừng tràm Trà Sư xanh biếc và uống thử ngụm nước thốt nốt ngọt lành.
Hoa mùa nước nổi
Nếu Hà Tiên là nơi sở hữu những thắng cảnh đẹp đã đi vào thi ca thì Cà Mau lại khiến ta bồi hồi xúc động khi đứng trên mảnh đất cuối cùng của Tổ quốc. Nơi cuối trời, từng hạt phù sa vẫn miệt mài bồi lắng để đất mẹ kiêu hãnh vươn mình ra biển cả từng ngày.
(ST)